Đoạn trừ lục dục


ĐOẠN TRỪ LỤC DỤC
Ngọ thời 01/10 Tân Sửu Đ.Đ.37 (8/11-1961)


BẠCH HẠC ĐỒNG TỬ, Tiểu Thánh chào chư chức sắc lưỡng đài, chư chức việc đàn tiền và toàn thể lưỡng ban nam nữ. Giờ nay Tiểu Thánh thừa lệnh báo cơ, sẽ có đấng ĐẠI TỪ ĐẠI BI thân lâm giáo huấn; vậy đàn tiền thành tâm kiến giá. Tiểu Thánh xin xuất ngoại.

Tiếp điển.
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ, Thầy Linh hồn các con, Thầy mừng các con đàn tiền nam nữ.

THI
CAO diệu linh thông Đạo pháp truyền,
ĐÀI khai bửu hội hóa chơn duyên;
GIÁO minh siêu đọa hồi nhân phẫm,
CHỦ hiệp hoàng đồ lý hạo nhiên.

Giờ nay Thầy ngự đàn để truyền lời giáo huấn theo đề tài: Đoạn Trừ Lục Dục trong phẩm Trung thừa. Thầy miễn lễ các con tọa thoàn để tâm thanh tịnh hầu trợ điển cho đồng loan.
Nầy các con ơi! người sanh trong hoàn vũ vì không phân biệt được giả chơn, mãi để linh hồn lệ thuộc vào đường tình dục, nên xa lần lý Đạo mà phải luân chuyển trong vòng tứ khổ trầm mê. Ngày nay Thầy lập giáo để độ dẫn các con trở về nguyên bản; nên đề tài giáo huấn trọng yếu các con là: Đoạn Thất Tình Lục Dục, để các con thu nhận lấy tinh thần trong bước đường tu học.
Lục Dục là: Nhãn dục, Nhĩ dục, Tỷ dục, Thiệt dục, Thân và Ý dục. Chính sáu điểm là 6 cơ quan tối trọng để tạo thành con người hiện hữu nơi thế gian, nhưng vì đa phần nhân loại không biết tự trọng lấy bửu pháp để rèn luyện giữ tròn nguyên chất mà lần về với Thầy; mãi bị trược trần cám dỗ, làm cho 6 cơ quan quyết định con người trở thành 6 ngã đường tà vạy, khiêu dẫn cho tâm hồn con người phải sa đọa. Vậy giờ nay các con cố gắng định tâm để lãnh hội chung lời Thầy thuyết hóa.

THI BÀI
Để con trẻ thông hành Đạo pháp,
Đường tu chơn thu nạp nên công;
Lánh xa sắc tướng trần hồng,
Định cơ tiến hóa hiệp đồng cảnh minh.
Nay Thầy dạy phương trình kỷ yếu,
Đoạn lục trần mở khiếu huệ quang;
 

Lục trần là sáu ngả đàng,
Đã từng đắm đuối muôn ngàn linh căn.
 

Biết bao lớp ni tăng truyền giảng,
Trước những mong chứng bảng Thiên đài;
Nhưng rồi chung cuộc khoanh tay,
 

Bởi chưng thị dục chuyển xoay tinh thần.
Sáu giả thức chia phần hiếu vọng,
Mỗi cơ năng hoạt động không ngừng;
Làm cho thần giác trệ ngưng,
Nhân quan mờ tối quây quần sông mê.
 
NHÃN dục ấy khởi đề luyến ái,
Mắt ưa nhìn sắc thái lệ hoa;
Gái xinh, trai đẹp hằng hà,
Cảnh tình kiều diễm, cửa nhà cao sang.

Chạy theo trước diễn màn si tục,
Phóng tầm mơ quanh khúc nhạc reo;
Khi cao hứng, khi hiểm nghèo,
Kiếp đời nông nổi gió bèo mặc nhiên.
 
Người thế gian đảo điên vì mắt,
Mắt ưu tư muôn sắc giả hình;
Tục thường uốn nắn làm xinh,
Nữ nam đắm đuối quên mình chánh nghi. 

 Nhìn sắc đẹp mong vì trọn đủ,
Nhìn lợi quyền quyết thủ về ta;
Thấy ai lớn đất rộng nhà,
Động lòng tham nhũng dở ra kế tà.
 

Trường mãn mục đào ba khủng khiếp,
Phế luân thường họa tiếp thời tranh;
Bởi chưng nhãn dục điểm thành,
Dối gian tráo trở mà sang khổ đề.

Con tu học đi về pháp lý,
Nghiệm giác đồ luyện kỷ đắc thông;
Mắt không để vướng trần hồng,
Mà đem Nhãn tục ứng đồng Nhãn chơn.
 

Tập xem thấy linh sơn cảnh tượng,
Luyện nhìn theo chìu hướng sắc Thiên;
Nguy nga tráng lệ hồn nhiên,
Của Thầy ban sẵn mối giềng lương sanh.

Ngày vui nhận điều lành trước mắt,
Giờ công phu ngưỡng đặc ân linh;
Đoạn trừ nhãn dục thường tình,
Trưởng thành nhãn huệ an ninh đắc truyền.

Phần thứ nhứt căn nguyên điểm Đạo,
Mong mỗi con tận bảo thức đồng;
Phẩm đời luyện để nên công,
Phẩm Tiên thừa tiếp nơi giòng chơn dương.
 

NHĨ dục ấy bịnh thường nhân loại,
Vì người nay trái phải theo chiều;
Tiếng kèn giọng uyển gợi khêu,
Du dương luận điệu dệt thêu nên hình.

Lời tâng bốc cho mình xuôi việc,
Lời xiểm gièm bát chiết người ta;
Khôi hài quyến rủ lời ca,
Muôn ngàn thứ tiếng truyền qua nhĩ đồng.

Bởi Nhĩ dục đâu thông tà chánh, 

 Nên thích nghe vặt vạnh thói đời;
Thích nghe những chuyện xu thời,
Những điều bịa đặt những lời ngợi khen. 

 Vì Nhĩ dục người tăng tội lỗi,
Nạn nghịch thù càng bội số dư;
Trụ Vương mất lẽ thiện từ,
Chỉ nghe Đắc Kỷ xúi lời gian ngoa.

Sống giữa cuộc ta bà nịch ái,
Biết bao nhiêu khổ hải lệ tràn;
Một phần do tại Nhĩ quan,
Cha con chồng vợ lâng bàng tổn thương.
 

Cơ tiếp xử thế thường đã chẳng,
Còn mong chi nguyện đặng cảnh Thiên;
Thử xem nhân sự nhãn tiền,
Trung ngôn nghịch nhĩ đảo điên thay là!
 

Nay trường Đạo thông qua yếu điểm,
Dạy các con nhĩ chiếm thượng đề;
 

Nghe lời Đạo nghĩa tương tề,
Lập trường phân đoán giác mê đôi đường.
Tập nghe thấy niềm thương nhân loại, 

 Đổi lời khen lẽ phải suy tôn;
Sao cho nhĩ thuận trường tồn,
Âm truyền cảm xúc càn khôn hiệp đồng.

Để tiến hóa theo dòng pháp Đạo,
Mỗi các con tự tạo trí minh;
 
An hòa trước những vọng thinh,
Vui nghe lời thiện khắc mình luật chung.
 

Hết Nhĩ dục thuận tùng Nhĩ huệ,
Nghe được trong cơ thể tạo đoan;
Tiếp thông cảnh giới an nhàn,
Tứ thời động tịnh tương quan ứng thành.

TỶ là mũi rấp ranh mùi tục,
Người xưa nay tỷ dục là nhiều;
Cũng phần trụy lạc đắm xiêu,
Cũng cơ thối loạn lắm điều bê tha.

Ngày chen lấn tầm ra lẽ mọn,
Để cung cầu từng món xa hoa;
Không nhìn thực trạng đời ta,
Chỉ mong thỏa mãn những là thức mê.

Mùi cao lương tư bề phưởng phất,
Sặc mũi nồng ngưỡng ngất vọng mơ;
Làm cho thần trí lu mờ,
La cà kiếp tục bơ phờ nghĩa phương.
 

Vì tỷ dục tầm thường phẩm độ,
Tiếp hơi mồi chẳng cố sỉ liêm;
Rõ ràng giữa lớp kim tiền,
Mùi thơm hương lạc tạo phiền khổ chung.

Kìa danh lợi bao từng hương tỏa,
Bịnh trầm kha gieo họa nhiễm trùng;
Đời nay tỷ dục hành hung,
Gieo sâu niệm thức tận cùng khát khao.

Con tu học đề cao Thánh phẩm,
Dụng đức hiền tưới tẩm hạnh chơn;
Tiếp mùi hương vị nghĩa nhơn,
Phạn trà thanh đạm giải cơn khổ đời.

Đoạn tỷ dục sáng ngời quang khiếu,
Hiệp nguồn thiên vi diệu linh căn;
An nhiên thể chất hóa hoằng,
Định cơ giác thế nuôi hằng nhiệt tâm.
 

Thầy luận giải phương châm chỉ hướng,
Giờ công phu độ lượng mỗi con;
Mong sao tất cả vuông tròn,
Nơi trường Đại Đạo điểm son tươi màu.
 

THIỆT là lưỡi trước sau khó giữ,
Thường tạo nhiều ưu lự thế gian;
Uốn quanh ba tấc trong màn,
Dở hay, thiện ác, dọc ngang đủ chiều.

Một tập quán khó siêu rỗi được,
Tâm vị ngon bày chước tham gian;
Cao lương phủ kín thân bàng,
Dễ thưa kẻ quấy mở đàng lộng thinh.
 

Bởi thiệt dục nghiêng chinh phong hóa,
Xem đời nay mô tả khó thành;
Miệng lằn lưỡi mối biến sanh,
Đủ phương hiểm độc, đủ vành trược ô.
 

Tệ hại bấy tiền đồ nhân loại!
Sự nói ăn lẽ phải là thường;
Ngặt vì lâm bệnh tổn thương,
Bắt mồi tranh chấp nên vương tội tình.
 

Để hội lý tinh minh trường đạo,
Và rõ ràng chí bảo pháp môn;
Dạy con vĩnh lập trường tồn,
Theo phương giải khổ độ hồn kỳ ba.
 

Đoạn thiệt dục lần qua chánh giác,
Sống bình thường đạm bạc làm vui;
Lời ngay êm dịu dưỡng nuôi,
Nem lân đổi lại vị mùi thanh trai.

Nếm thánh dược học bài thánh đức,
Vịnh tiên thi thưởng thức tiên phong;
Truyền chung nguồn sáng đại đồng,
Soi màn trược cấu lóng trong tinh thần.

Lý thiệt dục Thầy phân đại lược,
Dạy thực hành khử trược hồi minh;
Mỗi con thu nhận chương trình,
      Cho trường tu học dọn mình đúng phương.
                  
     THÂN dục ấy là đường khổ nghiệp,
Từ xưa nay nối tiếp tập truyền;
 

Cho rằng cái sống trần duyên,
Xuê xoang đài các tước quyền oai danh.

Thân hữu hoại biến thành ngọc tỷ,
Mãi nưng niu chìu lụy đêm ngày;
Tâm thần dở tỉnh dở say,
Do thân điều khiển đặt bày đủ phương.
 

Thân muốn những sô lương hào tứ,
Thân không làm mong dự cao sang;
Thân ưa tửu điếm trà đàng,
Tứ tường lão luyện bua quan vẽ mày.

Bởi thân dục chuyển xoay chiều hướng,
Phế trung cang khí tượng chánh minh; 

 Miễn sao thủ lợi cho mình,
Thị phi trối kệ trọng khinh mặc người.
Vì thân dục nên đời trụy lạc,
Sống ăn chơi biếng nhác hèn ươn;
Làm cho mất vẻ thiên lương,
Sắc tài vùi dập một trường mộng hoa.

Nay chỉnh huấn Đạo nhà truyền lại,
Dạy công phu cứu giải nghiệp oan;
Đem thân nắn đúc khuôn vàng,
Để mà cung phụng chánh đoan nghĩa hành.
 

Thân xác thịt hoàn thành hiếu hạnh,
Trọng gia thinh thân tránh nhục hình;
 

Thân làm việc phải quang minh,
Đói no tùy phận giữ mình khiết liêm.
 

Thân tu học trang nghiêm thể cách,
Thân vị tha giúp ích cho người;
Đói ăn, rách mặc vui tươi,
Mặc ăn hợp lẽ, nói cười đúng phương.

Thân lễ bái kính nhường trên trước,
Thân tự tu lóng trược thành thanh;
Luyện thân nhứt chỉ nhứt hành,
Hiệp cơ Thần khí chuyển sanh Thánh hài.

Nhị xác thân truyền khai thể hóa,
Điểm Thiên hình tiết tỏa diệu công;
Cho thân thoát lớp trần hồng,
Cho đời tu niệm linh thông pháp truyền.
 
Ý dục ấy gọi thiên lý mã,
Chủ buông cương phóng thả dặm ngàn;
Đông tây nam bắc dọc ngang,
Trăm đường nghìn nẻo băng sang một giờ.

Vì quan niệm cuộc cờ chiến thắng,
Giữa nhân quần mưu đặng hơn thua;
Cho nên Ý dục nô đùa,
Chỉ huy toàn diện để mua chác sầu. 

 Trường lục dục Ý đầu thống lãnh,
Chuyển vận hành đặc tánh ngũ ma;
Đổ xiêu tất cả báu nhà,
Thân, tai, mắt, mũi hóa ra bịnh tình.
 

Trào mạch sống văn minh vật chất,
Ý tự cường ngưỡng ngất vọng xa;
Ý mê dẫn nẻo đường tà,
Ý đầy ác cảm diễn ra buổi này.

Ý sát phạt chuyện gây nên giữ,
Ý tham lam quyết dự phần hơn;
Ý xua đồng loại ghét hờn,
Để thu lợi cả nghĩa nhơn xa rời.
 

Như thế ấy cảnh đời hư hỏng,
Và rằng không tính phỏng mấy ai?
Nên chi Thầy lập CAO ĐÀI,
Ban truyền chánh pháp hoằng khai đạo mầu.
 
Dạy các con kèm thâu Ý lại,
Dụng Thần phương cứu giải nghiệp oan;
Truy nguyên rõ lý Nhân hoàng,
Đoạn lìa Ý dục, điểm trang Ý thành. 

 Ý định tưởng nhân lành giống quý,
Tiếp cơ huyền mở trí huệ quang;
Truyền ra sự việc hảo toàn,
Trọn gìn công lý độ an thế tình. 

Muốn Ý được nghiêm minh đường sáng,
Chủ tại tâm, tâm phán rõ ràng;
Chánh thành tâm đã hiệp hoàn,
Thì đâu còn những cơ hàng ngoại phong.
 

Tâm tiết tỏa trước dòng huyền lý,
Đạo đức bình dục Ý tiêu tan;
THÂN đem hữu ích lân bàn,
THIỆT dùng ngay thẳng chẳng màng vị mê.
TỶ trực lãnh xúc đề hương nguyện,
NHĨ thính đồng phục thiện lương năng;
NHÃN quang chiếu ánh huệ đăng,
Soi từng nơi tối Chơn thần lưu thông. 

Lục trần đã định trong thánh thể,
Thất tình đồng liên hệ thức an;
Chuyển đời chung tạo cảnh nhàn,
Linh hồn quang khiết vén màn diệu minh.

Đường tu học công trình quyết tại:
Thiệt và hư biện giải phân rành;
Cổ lai nguồn huệ phát hành,
Chỉ vì giả thức ráp ranh ngăn ngừa.
 

Nay san định Trung thừa bửu phẩm,
Đem đuốc Thiên soi ấm Đạo tràng;
Phổ đồng thuyết hóa thế gian,
Mở guồng máy nhiệm chuyển đàng Phật Tiên.
 

Mong tất cả con hiền nam nữ,
Học cho rành, vẹn giữ cho y;
Rõ ràng chánh thống TAM KỲ,
Hoằng khai lý diệu thông qui pháp thành.

THI

Thành đạt công tu đắc huệ quang,
 
Trước nhờ lục dục thất tình an;
An tâm định tánh Chơn thần ngự,
Ngự giải trần mê kiến Phật đàn.

Đề tài Thầy dạy đến đây đã hết. Vậy Thầy ban ân lành cho tất cả các con nam nữ xa gần chung hiệp hầu lịnh hôm nay.
Thầy mừng tất cả các con! Thầy thăng.

Post Author: Ban Biên Tập

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *