Hồi tâm hướng thiện

HỒI TÂM HƯỚNG THIỆN
THÁNH THẤT BÌNH HÒA
Tý thời 14 rạng Rằm tháng 8 Canh Tuất (14-9-1970)
      DIÊU TRÌ KIM MẪU, Mẹ linh hồn các con! Mẹ mừng các con.
      Mỗi độ Thu sang là mỗi lần các con hội hiệp cùng nhau thiết lễ Trung Thu hiến dâng cho Mẹ. Mẹ rất vui chứng lòng thành của các con, dầu hoa quả ở cõi phàm trần, nhưng các con đã hái từ cội Ðào Tiên đang kết quả đơm hoa trên mảnh tâm điền thiện mỹ của các con. Mẹ sẽ cho Chư Phật Nữ, Tiên Nương đem hiến dâng lên Ðức Chí Tôn Từ Phụ để đãi Chư Phật Tiên Thánh Thần cho các con được hưởng nhờ ân phước, đồng thời Mẹ tưởng thưởng lòng từ bi bác ái chung hòa đoàn kết của các con trong niên trình hành Ðạo. Mẹ ban ơn lành cho các hoa quả trong Yến Bàn Ðào giờ nầy sẽ trở thành những trái phép để ngày mai các con đem chia sớt nhau lớn nhỏ đồng đều, và bảo với chúng hãy để tâm chí thành dùng đó làm sự cứu cánh cho thân tâm được nhẹ nhàng vui vẻ hướng thiện làm lành.
Thi:
Hội Yến Bàn Ðào quả tốt xinh,
Thương con Mẹ bố phép huyền linh;
Cho con thọ hưởng khuây lòng tục,
Nhớ đến căn xưa chốn Ngọc Ðình.
 Thi bài:
Chốn Ngọc Ðình mùi hương phưởng phất,
Cõi trần gian chầu chực hiến dâng;
Xe Loan giá hạc tạm dừng,
Chứng lòng con trẻ Mẹ mừng đoàn viên.
Ánh trăng Thu diệu huyền tỏa khắp,
Gió Thu đưa khúc nhạc du dương;
Ðiện tiền nghi ngút mùi hương,
Nhìn con Mẹ thấy xót thương ngậm ngùi! 
      Mẹ nhắc lại ở đây về trách nhiệm gắn liền với các con. Các con phải cố gắng làm sao đem niềm chung hòa đến cho tất cả mọi người. Có được vậy, các con mới đạt đến thành công trong sứ mạng Tam Kỳ Phổ Ðộ.
      Mẹ là Mẹ linh hồn tất cả vạn linh sanh chúng, không riêng của một thế giới quốc gia nào, không riêng tổ chức nầy hay tổ chức kia, cũng không riêng tôn giáo nầy hay tôn giáo khác, mà cũng chẳng phải riêng cho con. Vì thế nên Mẹ không đặt các con vào phạm vi hạn hẹp. Mẹ bảo tồn con trong khung trời bao la thanh thoát để các con khỏi bị vương víu phiền não chướng ngại hầu thực hiện lòng nhân để gieo rắc tình thương Vô Cực cho thế gian nầy, cho con cái của Mẹ sớm được an lạc tu hành, trở về quê xưa vị cũ.
      Con ôi! Tất cả các con của Mẹ đều có căn lành từ Thượng Ðế phát ban, đến thế gian để tiến hóa lên hàng Phật Tiên Thần Thánh, nên chi các con đều có một điểm thiên lương chơn tánh phát hiện trên cõi đời loạn lạc tế khổ phò nguy hồi tâm hướng thiện. 
      Tuy chia ra nhiều giáo phái, nhiều tổ chức, nhưng cũng cùng trong vòng đạo đức luân lưu, mặc dầu đó là việc làm của hàng Thánh thiện Thánh tâm, song chưa đạt đến chứng vị là vì bởi chấp ngã! Chỉ có sự chấp ngã mới không chung hòa nhau được trên dị biệt dị đồng, hình thức nầy hình thức nọ.
      Từ đây Mẹ khuyên các con cần cố gắng rèn tâm luyện tánh, làm sao cho được thanh cao hòa ái hơn nữa, kiên nhẫn hơn nữa để sớm hoàn thành sứ mạng chung hòa của Mẹ đã phó giao.
      Kìa con! Ðời đang loạn lạc, người người mong vọng hòa bình. Tôn giáo đang chia rẽ, tín đồ đạo hữu mong vọng điều hiệp nhứt. Mà hòa bình do nơi đâu hỡi con? Hòa bình hay hiệp nhứt, Ðức Thượng Ðế đã ban cho mỗi con từ khi mới đến trần gian. Con hãy tìm đem ra mà sử dụng. Tâm con hòa bình, thế giới sẽ hòa bình.Tâm con hiệp nhứt, tôn giáo sẽ hiệp nhứt. Các thứ ấy con không thể cầu ở tha lực mà có đâu con!
      Trung Thu nầy, Mẹ rất vui nhìn thấy các con nam nữ nhứt tâm hành Ðạo. Mẹ sẽ dành hồng ân để hộ độ các con trên đường tu thân hành Ðạo.
      Qua mấy Thu rồi, các con đã lãnh trách nhiệm chung hòa, một trách nhiệm, một sứ mạng mà các con có thể gồng gánh và hoàn thành được trong đời tu hành của các con dầu kiếp phù sinh có ngắn ngủi.
      Mấy Thu rồi, các con đã dốc hết tâm lực tận tụy với trách nhiệm để phục vụ chơn lý, giúp đỡ người đời cơn đau khổ. Các con đã thực hành lòng nhân là chỗ ÐỨC CHÍ TÔN hằng ngự, lại thể hiện được tình thương Vô Cực bao la của Mẹ dầu ở trong tầm tay hạn hữu của các con.
      Mẹ rất vui và mong sao các con cố gắng thêm nữa để xứng đáng ngôi vị Phật Nữ, Tiên Nương trước thềm Bạch Ngọc. Con ơi!
  Thi Bài:
Mấy mươi Thu gặp thời tao loạn,
Phận liễu bồ sứ mạng cam go;
Mênh mông khổ hải lái đò,
Sóng xao mặc sóng, lòng lo rèn lòng.
Nhìn khắp hết trong vòng trần thế,
Thương nhơn loài giọt lệ khôn ngăn;
Quả nhân kết cấu vô ngằn,
Ða mang nghiệp lực oại oằn thân sanh.
Mẹ muốn chọn cây lành giống tốt,
Nhờ tay con đùm bọc vun trồng;
Từ bi bác ái đại đồng,
Tương lai thế hệ Tiên Rồng đảm đương.
  Người đi trước khai đường mở ngõ,
Các con sau khêu tỏ đuốc thần;
Soi qua khắp nẻo hồng trần,
Ðộ người thoát cảnh gian truân khổ nàn.
Trên điện ngọc bỉ bàng yến tiệc,
Quả đào Tiên bất diệt bất sanh;
Hiến dâng với một lòng thành,
Chứng minh Mẹ rưới điển lành ban cho.
  Biển trần tục trên đò Bát Nhã,
Tay lái lèo muôn ngã trần gian;
Tâm con chớ để gió lòn,
Trước cơn bảo táp mà thoàn chinh nghiêng.
Con nhớ quả đào Tiên thuở trước,
Mấy nghìn năm mới được một kỳ;
Bàn Ðào đãi giữa trường thi,
Phật Tiên Thần Thánh đồng quy đồng hành.
Trên Thượng Ðế háo sanh ban bố,
Dưới bệ rồng võ lộ gội nhuần;
An vui trên chốn thượng từng,
Không vào cõi tục trọn phần Thiên Tiên.
Nay các trẻ đào Tiên quả tục,
      Mẹ ban vào hạnh phúc tương lai;
Ðể con giữa chốn trần ai,
Tu tâm luyện tánh Diêu Ðài trùng hoan.
      Hỡi con! Tu là xóa bỏ việc hồng trần, tránh điều phiền lụy, giữ tánh thanh nhàn, vui câu đạo đức. Ngược lại, sự tu hành các con ngày nay phải liệu trước lo sau, từ gia đình đến xã hội, từ Ðạo giáo đến tha nhân, nào bồi công lập đức, nào tế chúng độ nhân, mà chính thân con đã chịu nhiều gian lao khổ cực. Nếu là một kẻ khách quan nhìn vào, sẽ thấy sự cách biệt hai đường lối, hai hoàn cảnh, nhưng đối với bậc chơn tu thì xem đó là một, chỉ là nội tâm và ngoại cảnh mà thôi.
  Thi Bài:
Người tu hành tâm không vọng động,
   Dầu cảnh đời gió lộng sóng xao;
Tâm như gương sáng làu làu,
Không vương phiền não, thoát rào quả nhân.
Tâm đặt vào trong thân huyết nhục,
  Ánh linh quang chẳng chút lu mờ;
Thanh nhàn như trẻ ngây thơ,
Mặc cho ngoại cảnh hửng hờ buồn vui.
Giữa tục lụy không mùi ô nhiễm,
Trong thể phàm đốn tiệm thanh cao;
Thân sanh giữa cõi trần lao,
Riêng tâm, tâm vẫn ra vào Thiên Không.
Cảnh an lạc thân đồng với cảnh,
Thân gian lao vì cảnh đảo điên;
Sống đời nước loạn nhà nghiêng,
Có thân con giữ vẹn tuyền nghĩa nhân.
      Cảnh khai thông là trường huấn luyện,
Là lò rèn xuất hiện Kim Thân;
Là tâm tu niệm đơn thuần,
Thu sang Ðông đến thì Xuân mới về.
 
Ngâm:
  Ðêm Thu Mẹ rưới hồng ân,
Các con nam nữ tinh thần thắm tươi;
Hy thân vì Ðạo vì đời,
Thu sang Xuân đến một Trời vinh quang,
Các con nhớ lấy lời vàng,
Trần trung trẻ tạm, cung loan Mẹ về.
Thăng.

Post Author: Ban Biên Tập

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *