NHO TÔNG CHUYỂN THẾ
THI
Giáo Tông Ðại Ðạo Thái Bạch Kim Tinh, Bần Ðạo cũng như Tam Trấn Oai Nghiêm Ðại Ðạo Tam Kỳ Phổ Ðộ, thừa lịnh Tam Giáo Ðạo Tổ do sắc Ngọc Hư Cung ban hành đến Chí Thiện Ðàn giờ này để cùng chư hiền đệ hiền muội hội ngộ giữa Thiêng Liêng và nhân thế ngõ hầu nghiêng vai gồng gánh chín mươi hai ức nguyên nhân trong thời Long Hoa Ðại Hội. Bần Ðạo miễn lễ, chư hiền đệ hiền muội đồng an tọa.
Này chư hiền đệ hiền muội:
THI BÀI
Hỡi chư hiền đệ hiền muội! đã từ lâu chịu cảnh hưng vong bỉ thới của cuộc đời để đặt mình trong nhiệm vụ đạo đức đó là cơ sinh đã đến lúc nẩy mầm cho công cuộc tái tạo dinh hoàn, lập Thượng Nguơn Thánh Ðức.
Lý tất nhiên, những ai đã hiểu đạo tức là đã ý thức đến bổn phận giữa thời ly loạn trên góc đất nhỏ nhen này hay thế giới nhân loại.
Ðề cập đến một thời thuyết minh giáo lý vừa qua để chư hiền đệ hiền muội thưởng thức những hương vị đạo lý, đến giờ này Bần Ðạo cần đem mục đích chính của đàn cơ hôm nay cho chư đệ muội được thọ lãnh.
Này chư hiền đệ hiền muội!
TIẾP BÀI
Chư hiền đệ hiền muội! đây hôm nay là lần đầu tiên chư hiền đệ hiền muội tiếp nhận cơ hội để làm sáng danh Ðại Ðạo, sáng đức của sự tu học chính mình. Chư hiền đệ hiền muội nghe rõ:
Nếu một đơn vị nhỏ không thể đem cái cá biệt gọi là lý dung hòa tổng hợp của Ðại Ðạo, nếu nhiều đơn vị tổng hợp lại tất nhiên Ðại Ðạo được hoằng dương. Một cồn cát sở dĩ ngăn được lượng sóng trùng dương nhờ muôn ngàn triệu triệu hột cát nhỏ góp thành.
Chí Thiện Ðàn là công cuộc Khải Giáo Nho Tông trong Ðại Ðạo, nhưng những tiếng chuông đơn độc lẻ loi trong cửa thiền, nơi hoang vắng không khêu gợi âm vang được khắp khu rừng thăm thẳm trùng trùng. Nếu Đạo không thực liên với xã hội đời thì làm sao nhắc lại cho đời biết Ðời là Ðạo.
Bần Ðạo muốn đề cập ngay nền Khổng Học Nho Giáo tại Việt Nam, đề cập đến để tạo một cơ hội cho chư hiền đệ hiền muội có sứ mạng Nho Tông chuyển thế trong Tam kỳ Phổ Ðộ được ý thức và hoàn thành. Chư hiền đệ hiền muội nghe kỹ để lãnh hội và cùng Bần Ðạo tiếp thu sứ mạng hiện hữu của chư hiền.
Chư hiền đã ý thức được như vậy tất nhiên phải nhận chân trách nhiệm phục vụ của chính mình trong đạo lý, ở mục đích chính để không thấy sự ngăn cách khác biệt nhau vì đường lối này hay đường lối khác. Muốn nhận được rõ ràng, người có trách nhiệm hiện hữu đã biết Tam Giáo Ðạo gồm trong danh từ Ðại Ðạo.
Người có nhiệm vụ ở phần Nho Tông chuyển thế là Ðạo trị thế.
Người có trách nhiệm về Thích Giáo, Lão Giáo là Ðạo hoát khai tâm linh.
Hai con đường trị thế hay nhân sinh và tâm linh phải được thực hiện ngay trong kỳ đại ân xá này.
Người chức sắc chức việc tín đồ mệnh danh trong Ðại Ðạo phải biết rõ hơn lúc nào hết là góp tay vào phục hưng Tam Giáo Ðạo để Ðại Ðạo được huy hoàng xiển dương chánh pháp. Như vậy, Bần Ðạo nhân chỗ ý thức của chư hiền đệ hiền muội hôm nay mà mở đầu một đường lối sẽ phóng khai cho nền Khổng Học được thống hợp tại mảnh đất loạn ly này, ngõ hầu phục hưng truyền thống cố hữu của dân tộc chư hiền đệ trước đã, rồi mới nói đến việc bốn biển năm châu. Nền Khổng Học không phải là một khung trời riêng biệt hay nước ở trong ao hồ, mà đó là một chủ thuyết nhân sinh, phải hiểu như vậy. Người sống một lẽ sống thật biết sống mới tạo được một xã hội an bình. Xã hội an bình, thân thế mới khỏi bị câu thúc bởi tham tàn dục vọng. Thân thế không bị câu thúc, tâm linh mới phát hiện ánh sáng hồn nhiên của lý tự nhiên và hòa hợp với lẽ đương nhiên mà trở thành thánh thiện hóa xã hội nhơn dân. Ðó là từ một con người phàm phu trần tục trở nên Thánh Hiền, Tiên, Phật vậy.
Những cái nấc thang liên tục không thể rời bỏ được. Như vậy mới đúng với Ðạo hay Ðại Ðạo, phải thế không hỡi chư hiền?
Này chư hiền đệ! Bần đạo muốn nhắc lại Ðạo là Ðạo chớ Ðạo không là tôn giáo.
Nho, Thích, Lão là Ðạo. Cái khung tôn giáo đã được người đời đóng ra để sinh hoạt truyền bá chủ thuyết trong một xã hội, quốc gia nào đó. Vídụ: như thời chiến quốc hay thời loạn lạc của Việt Nam ngày nay. Chớ thực sự Ðạo là Ðạo. Còn đức hiếu sinh là còn vũ trụ càn khôn vạn vật. Từ cái to tát kia cho đến cái tế vi này cũng ở trong cái Ðạo.
Ðạo là Thiên, là tâm, là con người, nên chi con người phải là con người đạo đức.
Trong sự dưỡng dục này, muốn lên đến cõi bất sanh bất diệt phải hướng về tâm linh. Lẽ tuần huờn là vậy, không một mảy may nào thoát khỏi luật tuần huờn.
Những bậc góp tay cùng Thượng Ðế xây dựng xã hội nhân loại phải là bực chánh đẳng chánh giác. Vì thế mà con người minh triết tìm cơ siêu thoát là vậy.
Này chư đệ muội !